Èï°Ü¿î º¸À° ¾ÆÀ̵éÀÇ ²ÞÀÌ ¸Ó¹«´Â ½ÃÈï½ÃÀ°¾ÆÁ¾ÇÕÁö¿ø¼¾ÅÍ°¡ ÇÔ²² ÇÕ´Ï´Ù.

´Ù¹®È­ºÎ¸ð±³À°ÀÚ·á

Home  > °¡Á¤¾çÀ°Áö¿ø > À°¾ÆÁ¤º¸ > ´Ù¹®È­ºÎ¸ð±³À°ÀÚ·á
°Ô½ÃÆÇ »ó¼¼³»¿ë
2016³â 9¿ù ºÎ¸ðÀμº±³À°¨í ¸ÚÁø¾ÆÀÌ-º£Æ®³²¾î
ÀÛ¼ºÀÚ °ü¸®ÀÚ ÀÛ¼ºÀÏ 2016-09-12 Á¶È¸ 469
÷ºÎÆÄÀÏ
 
Chương trình giáo dục
giành cho phụ huynh ¨í
Tháng 9
Chủ ©¢ê : Gia ©¢ình tích cực
 
“ Nếu Người mẹ không hạnh phúc thì con cái cũng sẽ không hạnh phúc "
 
Gần ©¢ây thường nghe nhiều câu “buồn bã”. Xã hội của chúng ta luôn ©¢ầy ©¢ủ về mặt chất nhưng thiếu thốn về mặt tình cảm. Nên ta nói “bệnh cảm về tim” chỉ bệnh trầm cảm. Đó là dấu hiệu của bệnh trầm cảm mà nhiều người vẫn mắc phải. nhưng có người mắc chứng trầm cảm nhẹ chỉ thoáng qua thôi, nhưng lại có nhiều người uống thuốc và chữa trị lâu dài, và cũng không ít người không chụi ©¢ựng ©¢ược thời gian ©¢au khổ dẫn ©¢ến tự sát. so với trước ©¢ây, số người tự sát tăng rất nhiều. Nhiều trường hợn tự sát cùng gia ©¢ình ©¢ược ©¢ưa tin lên thời sự. Nên có nhiều trang web tư
vấn với chủ ©¢ề “con của chúng tôi buồn rầu”.
Nếu nghe từ buồn rầu từ các em thì trước hết tôi sẽ kiểm tra trạng thái của người mẹ. Vì sự buồn bã của người mẹ ảnh hưởng trực tiếp con cái. Thường các bà mẹ buồn rầu do vấn ©¢ề thói quen của các ông chồng. Các ông bố cuốn theo công
việc, sự cạnh tranh với thời ©¢ại của các bà mẹ phải luôn ©¢ấu tranh một mình với sự căng thẳng trong vấn ©¢ề nuôi con cái. Những sự căng thẳng của ngườ mẹ dễ dàng truyền ©¢ạt ©¢ến con cái. Con số người mẹ mắc bệnh trầm cảm ngày càng tăng ©¢ó cũng là lí do bệnh trầm cảm tăng lên ở các em nhỏ. các chương trình TV cũng
phản ánh các hiện tượng trên. Lần ©¢ầu tiên phát sóng chương trình <con của chúng tôi ©¢ã thay ©¢ổi rồi>, nhiều người có ý kiến “trước khi con thay ©¢ổi thì người mẹ cần thay ©¢ổi trước”, sau ©¢ó lại phát sóng chương trình <mẹ của chúng con ©¢ã thay ©¢ổi rồi>, và không bao lâu lại phát sóng chương trình <chồng của chúng tôi ©¢ã thay ©¢ổi rồi>.
Đối với con cái cuộc ©¢ối thoại với người mẹ là cuộc ©¢ối thoại với thế giới.
Thông thường khoảng 6 tháng tuổi các bé các bé bắt bầu thỏ thẹ lời nói. Tuy không biết người mẹ nói gì nhưng các bé phản ứng rất tích cực. Ngoài ra còng có thể ©¢ối thoại nhiều với cac bé “thế giới này cũng có thể như vậy”.
Nếu các bé nhận ©¢ược nhiều tình cảm tốt ©¢ẹp thì tình cảm ©¢ó sẽ duy trì lâu dài hơn “vậy à, ai nói con thế nhỉ?”, “con muốn ©¢i ra ngoài à? bây giờ bên ngoài trời ©¢ang mưa to , nếu con vẫn muốn ©¢i ra ngoài thì mẹ con ta cùng ©¢i chơi nhé”. Chúng ta có thể biết ©¢ược tình cảm của người mẹ thông qua cuộc ©¢ối thoại giữa mẹ và con cái. trong thời kì này chỉ theo bước và trong các bé thôi thì thời gian một ngàt trôi qua rất nhanh, nếu các bà mẹ yếu ớt sẽ cảm thấy mệt mỏi ©¢ến mức chỉ muốn nầm mà thôi.
Nhưng sau 1 tuổi, các bé sẽ bắt ©¢ầu biết ©¢i. Các bé sẽ ©¢i nết các ngõ ngách trong nhà. Sợ các con bị thương nên các các bà mẹ ngồi không yên một chỗ. Có câu nói biết ©¢i là sự ra ©¢ời lần thứ 2. Nếu ©¢ứng vào vai vế của các bé, so với lúc nằm yên một chỗ, các bé sẽ tò mò với các thứ trong nhà.
Sau 1 tuổi rưỡi các bé bắt ©¢ầu giao tiếp với thế giới, chủb yếu các bé thường sử dụng các từ phụ ©¢ịnh như “không thích”, “của con”, “ghét quá”, “©¢i ra”...nên trong thời kì này các bé dễ bị ghét. Các bé có thể học hỏi tình cảm thông qua các biểu hiện của ©¢ối phương. Và học hỏi nhiều ©¢iều từ người mẹ như “tốt/xấu”, vui thích/ không thích””vui/buồn”, giận dỗi” các bé cảm nhận tình yêu của mẹ trong sinh hoạt hàng ngày, cảm nhận và ghi nhớ trong quá trình trưởng thành.
 
Sự không quan tâm của các bà mẹ sẽ khiến các con bệnh.
Nếu ©¢ứng vào vai vế của người mẹ, thì không phải lúc nào người mẹ cũng có thể giao lưu với con bằng những hành ©¢ộng tích cực ©¢ược. Vừa bận rộn lại không nhận ©¢ược sự quan tâm từ người chồng, căng thẳng trong vấn ©¢ề nuôi con, tuy có thể hiểu nhưng không ©¢ồng ý ©¢ược.
Nếu người mẹ buồn rầu thì con cái sẽ không cảm nhận ©¢ược sự tồn tại của bản thân, ©¢ó ©¢ược xem như là việc bỏ bê con cái và bạo lực về mặt tình cảm.
Tôi ©¢ã từng gặp trường hợp con cái khóc quá nhiều người mẹ ©¢ã dỡ miếng khăn vào miệng bé. chắc bản thân bà mẹ cũng biết mình sai, nên ©¢ã nói “ồn quá”. Sau ©¢ó tôi ©¢ã nói “©¢ó là ©¢iều không ©¢úng”. Hình ảnh sự buồn rầu của người mẹ ảnh ©¢ến con cái như thế nào không thể nói bằng lời. Theo ©¢ó những sự không quan tâm của người mẹ cùng với những lời nói “tránh ra, im ©¢i, ©¢i ra”sẽ khiến các bé bệnh về tâm lí. Nếu các bé nghèo tình thương yêu sẽ có thể dẫn ©¢ến các tình trạng xấu. Ví dụ như nghiện game từ thuở nhỏ, nghiện công việc làm, nghiện rượu, nghiệm chat, nghiện mua sắm.theo nhà nghiên cứu tâm lí tình cảm, việc nghiện ngập do muốn
tập trung vào việc gì ©¢ó trong vô thức.
Tình cảm tích cực có thể ngăn cản bệnh tật.
Đừng nói mất bò do bò sửa chuồng, trầm cảm ở trẻ em thường gặp ở trẻ duới 3
tuổi, thời kì phát triển ngôn ngữ, thường hay bám theo người mẹ. Sau 3 tuổi các bé
thường hay bất an, hay giận dỗi, nên thười hay ©¢ái dầm do mơ ác mộng.
Thời kì học hành, do thành tích xấu nên không thích nghi ©¢ược hoạt ©¢ộng nhà
trường, không quan tâm ©¢ến việc học. Thời kì thanh thiếu niên, bỏ nhà hoặc các
việc không ©¢úng với trật tự, thỉnh thoảng có khả năng tự sát. Trầm cảm ở trẻ em,
tầm cảm ở thanh thiếu nên, trầm cảm ở người lớn ©¢ược liên kết với nhau. ©¢ể tránh
trường hợp ©¢ó, lúc còn nhỏ thường xuyên chơi ©¢ùa với các bé nhiều hơn.
Đặc biệt là khi chơi ©¢ùa với các bé cần lắng nghe các bé nói, không nên nói nhiều
hoặc bắt buộc các bé làm theo. Cùng chơi ©¢ùa và chơi thể thao lâu dài cùng các
bé. cần khen ngợi các bé nhiều hơn. ôm các bé nhiều hơn ©¢ể các bé có thể cảm
nhận tình yêu thương bằng cơ thể. nhiều trường hợp các bé có thể sinh hoạt bình
thường khi trị liệu tâm lí theo các trò chơi.nhưng nếu các bé không thích chơi và
không quan tâm ©¢ến các bé có khả năng trở nên bệnh tật. trường hợp trầm cảm ở
trẻ em nếu không ©¢ược chữa trị kịp thời thì lớn lên khả năng tái phát cao. Vì vậy
người mẹ cần cần biết ©¢ến sự tồn tại của các bé. và sẽ cảm ơn sự tồn tại của
các bé hơn. suy nghĩ ©¢ến sự tồn tại của bản thân từ các bé thì sinh hoạt ngày
thường sẽ trở nên vô vị, mỗi ngày chỉ muốn né tránh sự thật, hay nóng giận và không quan tâm, bỏ bê các bé.
Nếu vì bản thân và nghĩ ©¢ến sự tồn tại của cá bé, sẽ cảm thấy cảm ơn nhiều hơn.
Nếu nghĩ rằng các bé là ©¢ộng lực thúc ©¢ẩ sự phát triển bản thân thì mối quan hệ với các bé sẽ tốt quí trọng hơn.
Theo – con cái trưởng thành theo thói quan của bố mẹ Heo Yong Rim